Một số bài thơ 20/11 tự sáng tác dành tặng thầy cô

Rate this post
Bài thơ 20/11 mẫu, Hướng dẫn viết thơ 20/11 hay, Cách chọn thơ 20/11,

Những bài thơ 20/11 hay tự sáng tác dành tặng thầy cô giáo của mình luôn là món quà có ý nghĩa tuyệt vời nhất đối  với bậc dưỡng dục. Bởi lẽ để sáng tác được một bài thơ 20/11 tặng thầy cô, thì tác giả phải có tình yêu và  kính trọng công sức thầy cô giáo. Bài viết này mình xin liệt kê một số bài thơ 20/11 tự sáng tác dành tặng thầy cô giáo các bạn có thể tham khảo

Tổng hợp các bài thơ 20/11 hay nhất để gửi tặng thầy cô

Tổng hợp các bài thơ 20/11 hay nhất để gửi tặng thầy cô

Bài thơ 20/11 để gửi tặng thầy cô

1. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

2 . Không Đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ,
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo,
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo,
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy,…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt,…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi.!

Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”,
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”,…
Những con chữ đều đều xếp thẳng,
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Bài thơ hay 20/11 dành tặng cho các thầy cô giáo

Bài thơ hay 20/11 dành tặng cho các thầy cô giáo

3. Thơ Tặng Thầy Cô 20-11

Em vẫn thường nhắc đến mùa thu,
Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ,
Bài tập đọc năm nao em còn nhớ,
Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ,

Đọc chữ O cô dặn phải tròn môi,
Chỉ vậy thôi, chao ôi, sao mà khó!
Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ,
Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài,

Chỉ mỗi chữ O em đọc sai,
Dường như cô già đi mấy tuổi,
Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy,
Cô giáo ơi, tóc cô bạc hết rồi!

Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia,

Là một lớp người lớn lên và biết sống,
Mặt đất như trời xanh mơ mộng,
Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.

Khởi đầu cho một chuyến đi xa,
Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật,
Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất,
Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em …

4. Người Lái Đò

Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương,
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây,
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông,…

5. Nghe Thầy Đọc Thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày,
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà,
Mái chèo nghiêng mặt sông xa,
Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa,
Nghe trăng thở động tàu dừa,
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời,…
Đêm nay thầy ở đâu rồi,
Nhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe ,…

6. Bàn Tay Của Cô

Có một miền đất rất xa,
Nơi bàn tay cô để lại,
Bàn tay ngọt ngào hoa trái,
Thành phố trên trang sách em,

Cô ngồi soạn bài đêm đêm,
Lung linh ánh đèn tỏa sáng,
Mỗi ngày đứng trên bục giảng,
Dắt em từng bước vào đời.

Xôn xao âm thanh đất trời,
Trên bàn tay cô đã dắt,
Bàn tay lặng thầm dìu dắt,
Cho em cả một bầu trời.

7. Nghĩ Về Thầy

Con đứng nhìn dòng sông trôi êm,
Nắng rớt xuống hoàng hôn trên mặt nước,
Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược,
Thấp thoáng chao nghiêng…
Khiến con chạnh nhớ về Người,
Và câu chuyện năm xưa…

Chuyện một con đò dầm dãi nắng mưa
Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược
Khách sang sông tiếp hành trình phía trước
Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò?
Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ
Con muốn hiểu, thầy ơi – người đưa đò vĩ đại
Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy
Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương.

8. Nghe Thầy Đọc Thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày,
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà,
Mái chèo nghe vọng sông xa,
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…     

9. Bụi Phấn Xa Rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương! Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!! Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa! Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!! Thái Mộng Trinh

10. Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô !

11.  Hoa Và Ngày 20-11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông… Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.

12. Ươm Mầm

Học sinh như những trồi non
Nếu không chăm bẵm chỉ còn cây khô
May mà có các thầy cô
không quản khó nhọc chăm lo cho trồi
Giờ trồi đã lớn khôn rồi
Tình cô trồi sẽ trọn đời không quên.

Trên đây là một số bài thơ hay mang một ý nghĩa, một lời cảm ơn sâu sắc để dành tặng cho các thầy cô. Dù bạn không hát hay, nói không tốt cũng không sao, những bài hát, bài thơ 20/11 đa phần là những lời thơ, ca khúc quen thuộc với thế hệ tuổi học trò.Hi vọng với những bài thơ trên bạn có thể lựa chọn cho mình được một bài thơ 20/11 dành tặng các thầy giáo của mình.